Thứ Tư, 31 tháng 3, 2010

Hoa tháng Ba

Tháng Ba cuối xuân, thường là lúc này trong vườn của mẹ mọi thứ cây đều ra hoa. Từ hoa loa kèn (lan huệ) đến hẹn lại lên, mỗi năm nở một lần...


Cái mầm nụ, nom mới yêu làm sao...



Bình thường chậu hoa này để lăn lóc sau nhà, thi thoảng mới tưới nước. Cứ sau tết mẹ mới mang vào nhà sửa sang lại, thế mà năm nào cũng nở hoa rực rỡ.



Sang năm mẹ sẽ học cách "bắt" hoa nở đúng Tết



Hoa su xi mẹ trồng từ trước Tết, giờ mỗi nở...


Cây cà tứ quý này thì hoa quanh năm, quả liên tục, màu tím thật là đẹp...



Hoa mộc man mát thơm...Nhớ lại những ngày ở Hoàng Long, có mấy cây mộc to, hầu như quanh năm có hoa.


Khuyến mại thêm cái này, không phải hoa mà là hậu của hoa, từ trước Tết. Năm nay nhà mình bội thực vì gấc của hàng xóm sai lúc lỉu bên sân nhà mình.

Photobucket
Post này quả thật viết từ tháng 3, để bên kia giờ mới post sang đây

Mẹ một bên và anh một bên..

Mình rất thích anh Tít. Nhưng biết làm sao để thể hiện sự quan tâm của mình nhỉ?

Đầu tiên là mình cứ chạy ra ẩy đầu anh dúi dụi, anh choáng quá, đầu tiên còn né, sau là cứ thế thụi lại, mình kệ, cứ xông vào ẩy. Mẹ mới bảo anh Tít: “Đó là do em Mít thích con đấy, nhưng Mít không biết làm thế nào, Mít cứ tưởng làm như thế là yêu anh Tít. Lần sau Mít ẩy con thì con ôm chặt em vào nhé.” Đồng thời,cứ mỗi khi mình chạy ra ẩy anh, thì mẹ lại chạy đến cầm hai bàn tay mình, vuốt nhẹ vào má anh miệng nói: yêu, yêu...

Thế là dần dần mình không ẩy đầu anh, mẹ, hay các bạn trong lớp nữa. Mình đã biết thế không phải cách hay để thể hiện sự quan tâm,mình chán trò đó rồi, mình thể hiện bằng cách khác cơ.

Mình vật anh ra sàn nhà, hai anh em vật nhau, anh chơi trò ngửi chân em., miệng kêu: ôi thúi quá hay giả vờ hắt xì hơi. Thế là em lại cười khanh khách. Có hôm hai anh em cười lăn trên giường, bố đi uống bia về ngà ngà say, lại thêm đang cáu kỉnh gì đó thể là quát um lên, anh Tít sợ quá cum cúp chạy sang giường bố nằm. Bố chả tâm lý gì cả nhỉ? Anh Tít sang bà cả tuần, cuối tuần mới được về, sao không để anh ngủ cùng với mình nhỉ?

Mùa đông năm nay mẹ ít cho mình đi bộ, thế là mình cũng ngại nhất quyết không chịu đi, cứ đòi trèo lên xe máy lượn cơ. Thế nhưng hôm anh Tít ở nhà, thì mình vui vẻ dắt tay anh tay mẹ đi sang tận nhà bà ngoại, không đòi leo lên xe máy hay rẽ ngang rẻ ngửa gì, chịu đi trên vỉa hè, trên đường đi còn chịu tham gia trò dung dăng dung dẻ của mẹ. Hí hí, vì mình thấy anh Tít làm thế thì mình mới bắt chước, chứ bắt chước mẹ à? Còn lâu nhé !

Dạo này mình mất ngủ, đêm hay trằn trọc si nghĩ. Có hôm đang đêm còn thức dậy, thấy mình nằm trong,mẹ nằm giữa, anh Tít nằm mé ngoài, thế là mình vùng dậy, ẩy mẹ ra, chui vào nằm giữa, rồi một tay nắm tay mẹ, một tay tìm tay anh, mình cứ giữ chặt như thế mà ngủ tiếp...

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010

Giúp mẹ

Bà ngoại luôn cảnh báo, có 2 thằng cu là vất vả cả đời đấy nhé. Vâng lời bà ( xưa nay mẹ chả mấy khi vâng lời bà) mẹ bắt đầu huấn luyện cho anh Tít giúp mẹ...
Anh ấy giúp mẹ xách đồ khi ba mẹ con dắt díu nhau đi mua đồ ở hàng tạp hóa ngoài ngõ, chỉ xách có 1 vỉ sữa thôi mà anh ấy kêu: Con gãy cả tay rồi đây này, con giúp mẹ quá nhiều rồi đấy...
Mẹ chở xe đón hai anh em về nhà, anh ấy sẽ tụt xuống trước, tự mở khóa cổng, rồi tự cởi áo, treo mũ, khẩu trang của mình lên...
Và anh ấy còn giúp mẹ cho em ăn nữa, thế này này...

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket
Ngoài lề, đây là cái xe máy sắp đưa vào bảo tàng của mẹ, Mít ngứa chân đạp hai bên hai phát, yếm xe giờ như thế này đây...

Photobucket

Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

Cho em một cm, một cm thôi...


24 tháng tuổi mình được 82 cm, như vậy trưởng thành cũng đạt 82cm *2=164 cm. Thôi, F3 như thế cũng là cao chán so với F1 rồi. Mẹ tưởng như đã an phận với chiều cao của mình, chả thấy lôi mình ra đo nữa.

Mình đi học ở trường mầm non, cứ 3 tháng cô giáo lại đo cân một lần. Mẹ xem bảng các cô dán ở cửa lớp: số đo chiều cao của mình đứng chơ vơ ở cột thấp còi , mình thiếu 1 xentimet nữa mới đạt chuẩn...

Thế là tối về mẹ cứ cằn nhằn: sao mình không bảo cô cộng thêm cho 1 phân ? Cằn nhằn chán rồi lại xui: lần sau lúc cô đo thì mình kiễng chân lên nhé...


Lần sau cô đo, mình cũng quên mất không biết có kiễng chân lên không, hay là cô cộng thêm cho mình, số đo của mình đứng đàng hoàng trong cột đạt chuẩn,mẹ hí hửng về khoe cả nhà

Lại 3 tháng nữa,các cô lại đo, lại điền vào bảng, mình lại chơ vơ đứng ở cột thấp còi.
Đợt này về thấy mẹ im im, chả thấy khoe khoang hay than thở gì nữa....

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Hoa tháng Ba

Tháng Ba cuối xuân, thường là lúc này trong vườn của mẹ mọi thứ cây đều ra hoa. Từ hoa loa kèn (lan huệ) đến hẹn lại lên, mỗi năm nở một lần...


Cái mầm nụ, nom mới yêu làm sao...



Bình thường chậu hoa này để lăn lóc sau nhà, thi thoảng mới tưới nước. Cứ sau tết mẹ mới mang vào nhà sửa sang lại, thế mà năm nào cũng nở hoa rực rỡ.



Sang năm mẹ sẽ học cách "bắt" hoa nở đúng Tết



Hoa su xi mẹ trồng từ trước Tết, giờ mỗi nở...


Cây cà tứ quý này thì hoa quanh năm, quả liên tục, màu tím thật là đẹp...



Hoa mộc man mát thơm...Nhớ lại những ngày ở Hoàng Long, có mấy cây mộc to, hầu như quanh năm có hoa.


Khuyến mại thêm cái này, không phải hoa mà là hậu của hoa, từ trước Tết. Năm nay nhà mình bội thực vì gấc của hàng xóm sai lúc lỉu bên sân nhà mình.

Photobucket

 Post này quả thật viết từ tháng 3, để bên kia giờ mới post sang đây