Từ hồi Mít còn bé xíu xiu trong bụng mẹ, thì anh Tít đã được nhắc nhở mẹ là mẹ chung của hai anh em mình rồi. Vì vậy tuy rất quấn mẹ, nhưng anh ấy cũng biết khi mẹ nhắc nhở, lui ra để mẹ bế em nào.
Nhưng
Mít thì chẳng hiểu điều đó, hễ cứ thấy anh sà vào lòng mẹ
là dù đang mải mê chơi chàng ta cũng đứng ngay dậy chạy đến
gạt anh ra
. Mẹ là mẹ của một mình em thôi, chả hơi đâu phải hiểu điều gì nữa.
Xem
ra, làm anh cũng phải chịu thiệt nhỉ? Nhất là dạo này anh
Tít phải gửi bên bà ngoại, để bà giúp đỡ đưa đón đi học, để
mẹ dành nhiều thời gian chơi với em. Ở đó có cả em Tôm rồi,
vui thế mà mỗi lần mẹ sang chơi rồi về, anh ấy lại bảo, nhưng mà con nhớ mẹ.