Mở màn là pha nhào lộn của em Chíp:

Chuẩn bị lên đường bộn bề hành lý. Chuyện, những 3 đứa trẻ con cơ mà.

Lên đường giữa trưa nắng chang chang, không hề gì. Được cái hai anh em chẳng giống mẹ. Mẹ cứ lên xe là say, còn con thì cứ lên xe là thích, bất kể xe gì, ô tô xe máy thích tuốt...
Đến nơi, nhận phòng xong là xuống biển luôn. Cả hai đều e dè trước biển. Anh Tít phụng phịu không dám xuống nước...

Mít thì khóc thét lên khi bị mẹ nhúng xuống nước.
Cả hai quay ra nghịch cát, đúng sở trường của Mít đây rồi.


Sáng hôm sau, mẹ đánh thức hai anh em dậy sớm, ra biển. Bắt đầu còn e dè

Sau hứng chí thực sự

đúng như là cá gặp nước

Hứng chí tới mức cởi phăng cả áo:D

Với Mít thì phải dày công hơn, Mít chỉ thích mê mải chơi với cát khô trên bờ biển.

Mặt mũi tèm lem như ngáo ộp

Mẹ phải bế ra, hai mẹ con nhảy tưng tưng trên chỗ nước cạn, rồi bày trò té nước, đập chân... Thế là em quen dần, cười thích chí rồi tự nguyện tụt xuống nước, tất nhiên là vẫn phải nắm chặt tay mẹ.

Rồi cũng bắt chước mẹ, khám phá nước

Những ảnh này chụp tại đền Độc Cước

và Hòn Trống Mái

Anh Tít rất giỏi, đi bộ khoảng 2km giữa trời nắng chang chang từ đền Độc Cước tới Hòn Trống Mái. Mẹ đi Sầm Sơn 2 lần rồi, mà cho đến nay vẫn chưa đến tận chỗ này đấy nhé .

Ảnh chụp trong khuôn viên khách sạn, trước khi lên đường đi

Mít vẫn một mình...


Chia tay Sầm Sơn, hẹn gặp lại, Giá mà được gặp lại,trong năm nay thì càng tốt,


