Thứ Năm, 29 tháng 11, 2007

Công viên

Hứa hẹn bao lần, cuối cùng đến CN 25/11 cả bọn cũng được đi công viên chơi. Lại đúng ngày dì Huế trở dạ- bố thì đi công tác, lại còn phải đưa Mít đi tiêm phòng, thế là mẹ vòng vèo mấy vòng mới đưa được 3 chị em ra đến nơi. Trong khi mẹ về đón Tít thì chị Mơ tranh thủ chụp ảnh cho Mít, đây là tay nghề của phó nháy Thúy Mơ


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Khi Tít ra đến nơi, cả mấy chị em sướng quá́

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Mẹ phải khó khăn lắm mới chụp được ảnh

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Tít thích chí chạy lung tung,

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

hết đùa giỡn với chị lại quay qua chọc em Mít


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Kể cả Thúy Mơ cũng nghịch như quỷ sứ

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Còn Mít thì lạ lẫm


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
( không hiểu sao mẹ thấy bức này trông Mít giống bé Bích Khuê nhà mẹ Lu mới lạ chứ)
nhìn thấy gì cũng khoái

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Ngậm tay là "nghề" của tớ rồi

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Mẹ mệt phờ

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Vậy mà chị Mơ còn gạ gẫm: tuần sau lại đi nữa cô nhé !!!

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007

Giống hệt

Giống hệt, giống hệt

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2007

Mít tròn 7 tháng tuổi




8.3kg (còi nhỉ, nhưng bây giờ mẹ không bị streess vì cân nặng của con nữa)
chả buồn đo chiều cao
biết ngồi vững và bò ... thụt lùi
theo mẹ riết, hệt như anh Tít ngày xưa, làm chị Mơ phải than vãn " chị Mơ bế Mít suốt ngày mà chẳng theo chị...."
vẫn chung thủy với mối tình đầu là em lợi cùn, chẳng biết có phá kỷ lục của anh Tít 11 tháng không

Lịch ăn hiện tại như sau:
7h30 cháo xay
10h sữa (120ml - kỷ lục cũng chỉ 150ml mà thôi)
11h hoa quả ( hoặc sữa chua)
12h30 cháo xay
3h30 sữa
4h30 hoa quả
7h cháo xay

Ăn cháo thế là ổn, có điều ít sữa nhỉ, nhưng chả biết nhồi thêm vào lúc nào nữa.Mít bây giờ chả thèm bú mẹ nữa, chỉ bú lúc đi ngủ thôi. Đêm mà không nhét ti vào miệng thì có lẽ cậu cũng chẳng cần. Sữa mẹ ngày càng ít

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2007

Nhớ Đài Loan

Hôm nay đọc lại bài Đài Loan của Trang Hạ, thấy tiếc rằng mình đã từng 2 bận qua ĐL, tổng thời gian cũng xấp xỉ 1 tháng, vậy mà chả có cái ảnh nào ra hồn, có mỗi nhõn cái này, chụp giữa một rừng dao kéo...

Ảnh 1

Mình có thích sống ở ĐL không? Câu trả lời bây giờ chắc chắn là không. Nhưng chợt hỏi nếu 7~8 năm trước mà hỏi mình câu này thì liệu mình có trả lời dứt khoát vậy không?
Đài Loan hiện đại, và có lẽ nó cuốn hút người Việt vì khá gần gũi và dễ thích nghi. Từ Đài Loan trở về sau 2 tuần mệt lử, gầy sọm, cảm giác của mình khi ấy là: Lạy trời, máy bay hạ cánh an toàn rồi,được về với con rồi. Dọc đường từ sân bay về nhà đầy bụi, mới thấm câu nói của một cô bạn ĐL “ Việt Nam không khí ô nhiễm” bởi làn da mịn màng của cô ấy bị dị ứng mẫn ngứa sau mấy ngày ở VN mặc dầu cô ấy ra đến cửa là đã bước lên ô tô… ĐL không hề có cảnh người đi xe máy bịt mặt kín mít như ở mình mặc dù đều đội mũ bảo hiểm. Leo lên xe là đội,chẳng cần ai nhắc nhở hay xử phạt gì… Mắt quen nhìn cảnh đường phố Đài Loan sạch sẽ- mặc dù không thấy xe rác chạy nườm nượp gom rác ở các điểm để rải lại trên đường như ở mình

- giờ nhìn phố của ta, quê của ta
.....Ai hiện sống ở thành phố về thăm lại vùng quê nghèo – là nơi chôn rau cắt rốn của mình … sẽ thấm cái cảm giác của mình khi ấy
Nhớ Đl là nhớ một cuộc sống đầy đủ tiện nghi, cứ ao ước liệu 20 năm sau mình có được như vậy không? Xe máy người ta không bao giờ đưa vào nhà mà dựng luôn ở trên vỉa hè,lề đường đúng nơi quy định. Cô bạn đưa tôi ra ga tàu điện,tìm chỗ dựng xe rồi cả 2 lên tàu đi suốt từ sáng tới tối mới về lấy xe, chả mất đồng gửi xe nào. Các bác hành nghề trông xe và rửa xe ở VN sang đây thì thất nghiệp sớm
Ở đây đa phần là xe tay ga,dưới cốp xe là 2 cái mũ bảo hiểm.Trong thời gian ở Đl tôi chưa thấy ai đi xe máy mà không đội mũ bảo hiểm, và cũng chưa có vinh dự được thấy sắc phục của cảnh sát giao thông ĐL là như thế nào. Chẳng bù với ở VN, sáng nào mẹ chở đi học, con cũng được chào mấy chú CSGT đứng hiên ngang ở mấy ngã tư đường..
Cuộc sống tiện nghi là ở chỗ,những gì thiết yếu cho sinh hoạt hàng ngày rất tiện dụng,các cửa hàng 7~11 ở khắp nơi(mỗi tội đắt lè lưỡi). Các cô đồng nghiệp ĐL, làm nhân viên văn phòng, lương thường thường bậc trung, vậy mà chả cần tự nấu ăn.Ăn sáng thì đã đành vì các cửa hàng bán đồ ăn sáng ở khắp nơi, tây có tàu có rất ngon mà chả đến nỗi đắt lắm (chẳng như HĐ city quê tôi,số món ăn sáng mà tôi có thể thưởng thức chỉ đếm trên đầu ngón tay, với lại tôi quả thật không sao cảm thấy ngon miệng vì vấn đề vệ sinh. Và tự nấu mỳ hay ăn cơm nguội được chọn là giải pháp.) Cơm trưa văn phòng khá tiện dùng và vệ sinh,gọi 1 suất cơm hộp hay mỳ, hoặc pizza là được phục vụ tận nơi.Các loại trà sữa cũng vậy, được đem đến tận văn phòng rất chu đáo chỉ cần một cú điện thoại. Chú thích là trà sữa này nó không giống với cái gọi là trà sữa trân châu mấy năm nay nhan nhản ở mình. Loại trà này mình đã háo hức nếm thử 1 lần, và dư vị của nó khiến cho đến hôm nay vẫn không dám thử lại

Bữa tối cả nhà cũng kéo nhau ra ngoài quán ăn. Cô bạn nói tự nấu ăn thậm chí còn đắt hơn chưa kể đến việc cô chẳng biết nấu ăn
. Vậy là căn bếp đẹp đẽ với đầy đủ tiện nghi thi thoảng mới được dùng đến, hai vợ chồng cô với hai đứa con nhỏ đi ăn tiệm.
Mình chợt nhớ đến gia đình nhỏ của mình, với trăm thứ cần mua sắm, đến việc phải tỉ mỉ chuẩn bị ngày 3 bữa ăn cho con nhỏ, khác với thức ăn cho ông bà
Tạm viết vậy thôi, khi nào có hứng lại viết tiếp, để khi nào về già đọc
Lần sau có dịp tới ĐL, nhất định mình sẽ đi du lịch bụi ở ĐL, phải đến tháp 101 tầng Đài Bắc này


Image

núi Hợp Hoan trên dãy Ngọc Sơn -biểu tượng của Đài Loan này
Image
và hoa gạo Cao Hùng nữa này.

Image
Ảnh từ blog Trang Hạ