Từ hôm đầu tháng ra hồ Tân Triều chơi,
thấy các anh thả diều anh Tít thích lắm, thế là về nhà nằng nặc đòi mua.
Hàng ngày đi qua cửa hàng, thấy bày bán diều anh ta nhận ra và ngày nào
cũng nhắc "Mẹ mua diều cho con nhé!"
Nhưng cũng phải đợi đến thứ 7 bố mới có thời gian rảnh đưa con đi
thả diều được. Anh Tít đưa bố ra tận cửa hàng diều, chỉ cho bố cái diều
hình con voi màu xanh có cái vòi dài ơi là dài.
Hai bố con hí húi sửa diều,
nghịch diều
rồi thả diều
Nhưng diều vẫn không sao bay lên được, chỉ là đà thế này thôi...
Hai cô chú này cứ nhìn hai bố con lì hục thả diều rồi lẩm bẩm, sao mà không lên được nhỉ, sao lại không lên được nhỉ?
Còn Mít đây, cậu ngẩn ngơ nhìn : ước gì mình chạy nhanh bằng anh để thả diều cùng với bố
Hôm
nay thấy học sinh các trường dự lễ bế giảng, chợt nhớ một mùa hạ năm
nào, cách đây hơn chục năm, mình cũng đã từng như thế... Hình như đã có một lúc nào đó, ta đã vô tâm quên đi tất
cả những gì mình đã dành cho phượng… Đến một ngày, thấy hàng phượng văng xuống mặt nước hồ
những dải toàn hoa là hoa, rực rỡ hoà trong
nắng chiều như những giàn lửa hừng hực, hừng hực cháy. Trong lòng tôi cũng cháy
lên một nỗi niềm mơ hồ đến khó tả… Một cơn gió xao qua lùa những đốm lá vàng ùa
xuống mặt đường, và những cánh phượng ( như trăm ngàn mảnh mặt trời tung tóe tự
khi nào) rơi nghiêng, rơi nghiêng theo mái tóc nữ sinh. Tôi dừng xe, chầm chậm
dắt bộ trên đường như muốn mình hứng trọn luồng lá và hoa ấy, mắt dõi về phía
xa xăm như muốnsuy tưởng cùng phượng
điều gì.. Chợt nhận thấy, chưa ngọn lửa nào vĩnh cửa như phượng.Ngay
cả khi in dưới mặt nước hồ xanh,vẫn thấy nó cháy rực màu hoa đỏ, cồn cào như
nỗi nhớ một thưở vụng dại những ước mơ. Chẳng gì có thể làm cho sắc phượng tàn
phai. Phượng ơi, phượng cháy lên những đam mê của một thời lưu
bút. Giờ đây, ta khác xưa rồi, hát cũng khác xưa, khóc cũng khác xưa… Nhìn
những cánh phượng hồng ngẩn ngơ bật chớm trên những cành lá biếc lòng thầm mong thời gian chững lại, nắng chững lại, để
phượng đừng nở cho phút chia tay đừng đến. Nhưng phượng vẫn thắp lên những đam
mê như những mùa hạ năm nào. Bạn ơi có thấy, lửa phượng đang cháy ở trong
nhau…?
Kỹ năng cơ bản (Thể hiện ở hầu hết trẻ em) -Sử dụng một vài từ đơn giản (ví dụ: "Chào" và "bái-bai") : cái này thì bạn Mít chịu, khi hứng chí bạn í chỉ có thể "nói" ta ta ta... mà thôi -Cúi xuống nhặt một vật nào đó : vô tư đi, nhặt được từ rất lâu rồi
- Có thể tự đứng một mình : ái chà, bạn ý đứng được từ hồi 10,5 tháng cơ
Kỹ năng nổi bật (Thể hiện ở một nửa số trẻ em)
-Thích thú khi thấy mình trong gương: có đấy, từ rất lâu rồi, mẹ chả nhớ từ bao giờ nữa
-Có thể uống bằng ly : biết
rồi, hôm sinh nhật mẹ chả chụp cái ảnh bạn ý tự cầm ca nước của anh Tít
uống còn gì,nhưng vào miệng bạn ý 1 phần thôi, còn 9 phần xuống cổ áo
-Chơi "trốn tìm" bằng cách che mặt lại : không biết, bạn ý chỉ thích thú khi mẹ hoặc chị chơi với bạn ý thôi
Kỹ năng đặc biệt (Thể hiện ở một số ít trẻ em) Dùng từ ngữ và cử chỉ để biểu lộ những điều chúng muốn: khi bất bình chỉ biết kêu toáng lên thôi,đã bảo là mình chậm nói mà lại
Cố gắng nhấc những vật nặng so với sức mình : bạn ý có thể bê cái điện thoại quay số nặng ơi là nặng của ông nội, nhưng mẹ không cho, sợ rơi vào chân
Chơi lăn banh trên sàn : bạn ý biết đá bóng, vờn bóng, chui vào gầm bàn, với vào gầm xe máy để lấy bóng
Túm lại: bạn ý có những kỹ năng đặc biệt thể hiện ở một số ít trẻ em,
nhưng có những kỹ năng cơ bản thể hiện ở hầu hết trẻ em thì bạn ý không
có.