Bình thường xem sách, Tít đặc biệt rất thích quả dâu tây, hôm ấy mẹ chợt
nhớ ra là đến mùa dâu tây, vậy là mẹ vòng ra chỗ mọi khi vẫn thấy có
bán, chọn mãi mới được một ít vì dâu tây quả thực rất khó chọn. Bình
thường buổi chiều đi đón con, mẹ hay bảo hôm nay về nhà ăn quả gì, hôm
nay nghe nói về nhà ăn dâu tây Tít thích lắm.
Về nhà mẹ phải rửa vội
nước muối, rồi lại nước ấm.Tít náo nức lắm, thò hẳn tay vào cầm quả vì
tuy nói luôn miệng nhưng chưa bao giờ nhìn thấy quả thực. Bỏ núm, rồi
cắt ra làm 4, cho vào cái bát nhỏ chuyên đựng hoa quả của con thế là con
cầm xiên cắm cúi xiên không còn để ý đến chung quanh nữa... Và dâu tây
là chủ đề của hai mẹ con suốt buổi tối ngày hôm ấy
Ăn 2 lần thì
hết số quả mẹ mua, hôm sau thì không thấy cô hàng ngồi ở chỗ đó nữa, mẹ
bảo cô hàng dâu tây vẫn chưa dậy. Thế là Tít bảo luôn, cô giáo gọi cô
hàng dâu tây dậy đi. Hôm sau nữa khi hai mẹ con qua chỗ đó, vẫn không
thấy cô bán hàng, mẹ tưởng con không nhận ra nên không nói gì, vậy mà
con nhắc: mẹ ơi cô hàng dâu tây mãi chưa dậy...
Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2006
Thứ Hai, 25 tháng 12, 2006
Con đau hết cả đầu rồi đây này
Thông thường,ăn tối xong, 2 mẹ con lên
giường xem sách và chuẩn bị đi ngủ, con bắt mẹ kể đủ thứ chuyện: mẹ kể
chuyện quả bí xanh đi, mẹ kể chuyện quả mãng cầu đi.... Chán chê, mẹ sẽ
kệ con nằm ê a một mình, hát rồi cười khanh khách lăn bên này lộn bên
kia rồi tự ngủ. Đang nằm ê a, chợt con càu nhàu: "Con đau hết cả đầu rồi đây này...."
Thứ Năm, 7 tháng 12, 2006
Mẹ hỏi...đi
Bình thường mẹ hay hỏi, nhưng cũng có lúc mẹ quên, thế là....
mẹ hỏi Tít mấy tuổi rồi đi...
... 2 tuổi
mẹ gọi Tít ơi đi
.... dạ
mẹ hỏi ai mua bánh ga tô cho Tít đi
.... chú Hiếu
mẹ hỏi ai mua dép sành điệu cho Tít đi
... dì Huế
mẹ hỏi....
và còn rất nhiều câu nữa mà con cứ muốn mẹ hỏi, mẹ hỏi mãi....
mẹ hỏi Tít mấy tuổi rồi đi...
... 2 tuổi
mẹ gọi Tít ơi đi
.... dạ
mẹ hỏi ai mua bánh ga tô cho Tít đi
.... chú Hiếu
mẹ hỏi ai mua dép sành điệu cho Tít đi
... dì Huế
mẹ hỏi....
và còn rất nhiều câu nữa mà con cứ muốn mẹ hỏi, mẹ hỏi mãi....
Tít kể chuyện
Câu chuyện thứ nhất: bà Trương mất trộm (đây là chuyện có thật)
Kẻ trộm, vào nhà bà Trương, ăn trộm xe máy, 2 cái, lấy gì mà đi. Chú công an, bắt kẻ trộm, cho đi tù.
Lời bình: Đây là câu chuyện đầu tiên của Tít, phải trực tiếp nghe Tít kể chuyện mới thấy hết sự thú vị .Mẹ thấy Tít rất hứng thú kể chuyện, nên đã dạy con kể câu chuyện thứ 2
Câu chuyện thứ 2: Thỏ trắng ngoan quá
Một hôm, cô Sóc nâu tặng bạn Thỏ Trắng một giỏ lê ngon ơi là ngon. Thỏ trắng thích lắm, nói "Cháu cảm ơn cô ạ" . Cô Sóc nâu khen " Thỏ trắng ngoan quá"
Thỏ trắng mang xuống suối, rửa sạch sẽ.Rồi chọn quả ngon nhất mang biếu ông. Ông khen: "Thỏ trắng ngoan quá". Thỏ trắng chọn quả ngon thứ nhì mang biếu bà, bà khen :"Thỏ trắng ngoan quá"
Lời bình: Tít rất thích từ "ngon ơi là ngon" và mẹ dạy vận dụng thành 1 số từ như: chua ơi là chua, thơm ơi là thơm....Nhờ câu chuyện này, Tít đã biết chọn quả chôm chôm ngon nhất mang biếu ông rồi mới ăn.
Câu chuyện thứ 3: Chó sói và bầy dê con
Con chó sói gõ cửa Cốc cốc cốc....Dê út nói "Không phải mẹ đâu, con chó sói gian ác đấy. Mẹ ta chân trắng cơ..."
Con chó sói hát " Các con ngoan ngoãn - Mau mở cửa ra - Mẹ đã về nhà - Cho các con bú tí" . Dê út nói " Không phải mẹ đâu, mẹ ta hát hay cơ "....
Lời bình: Câu chuyện này tương đối dài, nhưng mẹ đã lược bớt để hợp với "trình độ" của Tít
Đây là 3 câu chuyện Tít kể được ( Tít tròn 25 tháng tuổi, 18 tháng mới biết nói)
Kẻ trộm, vào nhà bà Trương, ăn trộm xe máy, 2 cái, lấy gì mà đi. Chú công an, bắt kẻ trộm, cho đi tù.
Lời bình: Đây là câu chuyện đầu tiên của Tít, phải trực tiếp nghe Tít kể chuyện mới thấy hết sự thú vị .Mẹ thấy Tít rất hứng thú kể chuyện, nên đã dạy con kể câu chuyện thứ 2
Câu chuyện thứ 2: Thỏ trắng ngoan quá
Một hôm, cô Sóc nâu tặng bạn Thỏ Trắng một giỏ lê ngon ơi là ngon. Thỏ trắng thích lắm, nói "Cháu cảm ơn cô ạ" . Cô Sóc nâu khen " Thỏ trắng ngoan quá"
Thỏ trắng mang xuống suối, rửa sạch sẽ.Rồi chọn quả ngon nhất mang biếu ông. Ông khen: "Thỏ trắng ngoan quá". Thỏ trắng chọn quả ngon thứ nhì mang biếu bà, bà khen :"Thỏ trắng ngoan quá"
Lời bình: Tít rất thích từ "ngon ơi là ngon" và mẹ dạy vận dụng thành 1 số từ như: chua ơi là chua, thơm ơi là thơm....Nhờ câu chuyện này, Tít đã biết chọn quả chôm chôm ngon nhất mang biếu ông rồi mới ăn.
Câu chuyện thứ 3: Chó sói và bầy dê con
Con chó sói gõ cửa Cốc cốc cốc....Dê út nói "Không phải mẹ đâu, con chó sói gian ác đấy. Mẹ ta chân trắng cơ..."
Con chó sói hát " Các con ngoan ngoãn - Mau mở cửa ra - Mẹ đã về nhà - Cho các con bú tí" . Dê út nói " Không phải mẹ đâu, mẹ ta hát hay cơ "....
Lời bình: Câu chuyện này tương đối dài, nhưng mẹ đã lược bớt để hợp với "trình độ" của Tít
Đây là 3 câu chuyện Tít kể được ( Tít tròn 25 tháng tuổi, 18 tháng mới biết nói)
Mẹ viết...
15/11/2005
Tít hơn 16 tháng rồi , rất hiếu động và bướng bỉnh. Con đã biết rất nhiều nhưng chưa nói được, con chỉ vào hình quả cà chua, mẹ vờ không biết, nói "quả mãng cầu, quả lêkima..." con nhất định không chịu, đến khi nào mẹ nói đúng con mới thôi.
Dạo này trộm vía con ăn có khá hơn một chút, chị có thể tự cho con ăn. Con vừa ăn vừa đi lượn vòng trong nhà, bố cầm thìa cháo đuổi theo sau....Thi thoảng con ghé mắt nhòm nhòm vào xong cháo, xem đã hết chưa. Khi thấy bát cháo không còn, con giơ tay báo hiệu 'hết rồi " rất đắc thắng..
22/11/2005
Tít dạo này nhanh nhẹn hơn, cầm nắm đồ chơi vững, khả năng điều khiển chính xác hơn, đã có thể cầm muôi múc canh vào bát cho bố mẹ, xiên miếng đậu miếng bí cho ông...
Hôm trước, bố gỡ cá hình như còn sót lại mẩu xương nhỏ, con cứ chỉ tay vào miệng...Cả đêm mẹ lo lắng, song ơn trời con không sao cả. Đến mấy hôm sau, con vẫn làm nũng chỉ tay như vậy.
Nhà mình đang sửa lại, mẹ con mình và chị Nghĩa phải "di cư" sang bà ngoại. Bố phải vất vả lắm đây...
8/12/2005
Hôm nay Tít của mẹ tròn 17 tháng tuổi, khổ thân con trai đang bị ốm, ngưòi tọp hẳn đi .Cả đêm ngủ con cứ trằn trọc mà mẹ không biết con khó chịu ở chỗ nào... Đã thế lại còn bị ngã 2 lần liền nữa, mùa đông mặc nhiều áo mà. Trông con mặc cái áo lông dày cộp, người tròn một mẩu mà không ai nhịn được cười.
12/12
chuyến về quê ngoại ăn giỗ ngày 28/11 là chuyến đi xa đầu tiên của con,thật vô cùng vất vả, hai mẹ con cùng say ô tô, con lại thật là nghịch... Buồn cười nhất là anh Trung, anh ta rất tự hào vì có một thằng duy nhất- là Tít gọi mình bằng anh, nhưng sau đó rất thất vọng bảo "thằng này chưa biết nói" làm mẹ cứ buồn cười mãi...
Nhà mình sửa mãi chưa xong, mẹ muốn về nhà lắm rồi. Ông nội lại đi vào Nam... Có ai như nhà mình không nhỉ?
9/12
Lạy trời hôm nay Tít đã đỡ hơn nhưng vẫn chưa chịu ăn nhiều, gắng ăn cho lại sức con nhé!
Mấy hôm nay có lẽ con ốm, nên hay vòi vĩnh, thấy cả nhà ăn gì cũng đòi ăn bằng được. Mới có 4 cái răng thì ăn làm sao được lạc rang con ơi !!!
23/12/2005
Hôm qua, mẹ nhìn thấy rõ ràng 2 răng dưới của con đã nhú lên... Buồn cười thật, vì lợi hàm trên của con sưng tấy lên từ đời nảo đời nào nên mọi người cứ chăm chú vào hàm trên của con. Ai dè con chơi quả "tập kích" mọc luôn 2 răng dưói trước.Thật là oái ăm. Một kiểu mọc răng mang phong cách Tít !
Mọc được 2 răng ra, có lẽ con bớt đau nên đã chịu ăn.
..........
Lâu lắm rồi mẹ không viết cho con, tuần trước con ngã 1 trận làm bố mẹ sợ hết hồn suốt cả tuần lễ, nhìn con miệng sưng vều lên mà mẹ xót xa và càng hối hận . Mụ nâng mụ đỡ... may mà con không làm sao, từ đó, nhìn thấy cái rèm là mẹ sợ.
Hôm qua, con làm cả bố lẫn mẹ đều ngạc nhiên: bố hỏi lần lượt: bố đâu mẹ đâu, Tít đâu, chị Nghĩa đâu con đều trả lời dễ dàng. nhưng bất ngờ là khi hỏi Thu đâu thì con chỉ tay ngay vào mẹ. Hỏi Vũ đâu cũng chỉ tay ngay vào ngực mình.
Con lớn rồi đấy, thế mà mẹ không biết.
Thứ tư, 28/12/2005
Lần đầu tiên con được đi chơi tối Nô-en, con thích mê ngắm nhìn cây thông và các loại đèn trang trí,đợi lớn hơn mẹ sẽ đưa con vào tận bên trong nhà thờ xem nhé !
8/2/2006
Hai hôm nay, mẹ đi làm mà trong lòng thấp thỏm không yên. Chị giúp việc nghỉ rồi, phải tìm người gửi con , bà chưa quen con, con chưa quen bà, thế là... Buổi chiều thấy mẹ , con oà lên khóc . Cả đêm con ngủ mơ cứ cằn nhằn, rồi khóc nức lên. Cả bố lẫn mẹ đều xót xa, thương con quá. Chả dám trách bà trông trẻ, nhưng con chưa quen với nếp sinh hoạt mới, cả bà ngoại cả bố me lại cảm thấy như là bà không tận tâm chăm con lắm, không kiên trì lắm. Ngày đầu tiên con ngoan thế cơ mà... Lại phải tìm một người khác thôi
Buổi trưa về nhà, nhà vắng tanh không thấy con ào ra cửa đón mẹ bi bô chỉ trỏ.Cả bố lẫn mẹ đều cảm thấy trống trải. Rồi sẽ quen thôi con trai ạ.
Thôi, mẹ về với con đây.
10/2
mẹ đến cơ quan cả nửa tiếng rồi mà vẫn nghe tiếng khóc của con bên tai...
3/3/06
Bắt đầu từ tuần này (27/2) con đi học đã quen.Tuy sáng ra vẫn còn nhõng nhẽo nhưng khi đến nhà bà giữ trẻ thì theo bà luôn và con vẫy tay chào mẹ nữa.Dù rằng cái miệng cười vẫn méo xẹo thương ơi là thương.Dạo này bố bận, lại ốm nữa, nhà có khách nên cả tuần bố mẹ đều mệt mỏi. Con cũng ngạt mũi, đêm qua lại hơi hâm hấp sốt rồi. Mẹ lo lắng quá vì đang có dịch sốt siêu vi rút. Hy vọng ...
Cai s ữa l ần 1 Thứ 7, 8/4/2004
14/3/06
Từ rất lâu rồi, mẹ đã chuẩn bị tinh thần cho "sự kiện" này, đã nhắc nhỏm rất nhiều lần. Thực ra, cai sữa cho con đã là một chuyện khó, "cai nghiện" cho mẹ còn khó hơn nhiều. Mẹ "nghiện" cho con bú mà. Và thương con nữa, có món "khoái khẩu" là ti mẹ mà nỡ nào mẹ lại từ chối. Mẹ nhớ những lúc đi làm về, con nhao ra cửa, nhào ra bảo mẹ "bế, bế..." rối rít mừng rỡ...Rồi con thưởng thức món "bú tí" như thể trên đời không con thứ gì ngon hơn, hấp dẫn hơn..
Thế nhưng, cũng phải đến lúc mẹ cai sữa cho con, để con có thể tự lập hơn, con cũng đã 20 tháng tuổi rồi, đên lúc rồi.
Hôm qua, sau rất nhiều lần trì hoãn, mẹ quyết tâm.... Thế là buổi chiều đón con về, mẹ bảo con "ti mẹ ốm rồi, phải bôi thuốc", và mẹ lấy dầu gió bôi vào. Con không đòi bú tí nữa, thi thoảng mẹ chỉ cho xem thì đều lấy tay kéo áo mẹ xuống.
Cho đến tận trước khi ngủ, con vẫn rất ngoan không đòi. Bố thì cười trêu " A ha có một đứa bị lừa mà không biết..." lúc mẹ bế ru con ngủ, mãi con vẫn không ngủ được, cứ trằn trọc, rồi thấy con mặt méo xệch mếu máo, mẹ dỗ dành rồi bất chợt con oà lên khóc nức nở, rất tội nghiệp. Mẹ không đành lòng được, đành phải cho con bú vậy.
THẤT BẠI LẦN 1 RỒI
Tít hơn 16 tháng rồi , rất hiếu động và bướng bỉnh. Con đã biết rất nhiều nhưng chưa nói được, con chỉ vào hình quả cà chua, mẹ vờ không biết, nói "quả mãng cầu, quả lêkima..." con nhất định không chịu, đến khi nào mẹ nói đúng con mới thôi.
Dạo này trộm vía con ăn có khá hơn một chút, chị có thể tự cho con ăn. Con vừa ăn vừa đi lượn vòng trong nhà, bố cầm thìa cháo đuổi theo sau....Thi thoảng con ghé mắt nhòm nhòm vào xong cháo, xem đã hết chưa. Khi thấy bát cháo không còn, con giơ tay báo hiệu 'hết rồi " rất đắc thắng..
22/11/2005
Tít dạo này nhanh nhẹn hơn, cầm nắm đồ chơi vững, khả năng điều khiển chính xác hơn, đã có thể cầm muôi múc canh vào bát cho bố mẹ, xiên miếng đậu miếng bí cho ông...
Hôm trước, bố gỡ cá hình như còn sót lại mẩu xương nhỏ, con cứ chỉ tay vào miệng...Cả đêm mẹ lo lắng, song ơn trời con không sao cả. Đến mấy hôm sau, con vẫn làm nũng chỉ tay như vậy.
Nhà mình đang sửa lại, mẹ con mình và chị Nghĩa phải "di cư" sang bà ngoại. Bố phải vất vả lắm đây...
8/12/2005
Hôm nay Tít của mẹ tròn 17 tháng tuổi, khổ thân con trai đang bị ốm, ngưòi tọp hẳn đi .Cả đêm ngủ con cứ trằn trọc mà mẹ không biết con khó chịu ở chỗ nào... Đã thế lại còn bị ngã 2 lần liền nữa, mùa đông mặc nhiều áo mà. Trông con mặc cái áo lông dày cộp, người tròn một mẩu mà không ai nhịn được cười.
12/12
chuyến về quê ngoại ăn giỗ ngày 28/11 là chuyến đi xa đầu tiên của con,thật vô cùng vất vả, hai mẹ con cùng say ô tô, con lại thật là nghịch... Buồn cười nhất là anh Trung, anh ta rất tự hào vì có một thằng duy nhất- là Tít gọi mình bằng anh, nhưng sau đó rất thất vọng bảo "thằng này chưa biết nói" làm mẹ cứ buồn cười mãi...
Nhà mình sửa mãi chưa xong, mẹ muốn về nhà lắm rồi. Ông nội lại đi vào Nam... Có ai như nhà mình không nhỉ?
9/12
Lạy trời hôm nay Tít đã đỡ hơn nhưng vẫn chưa chịu ăn nhiều, gắng ăn cho lại sức con nhé!
Mấy hôm nay có lẽ con ốm, nên hay vòi vĩnh, thấy cả nhà ăn gì cũng đòi ăn bằng được. Mới có 4 cái răng thì ăn làm sao được lạc rang con ơi !!!
23/12/2005
Hôm qua, mẹ nhìn thấy rõ ràng 2 răng dưới của con đã nhú lên... Buồn cười thật, vì lợi hàm trên của con sưng tấy lên từ đời nảo đời nào nên mọi người cứ chăm chú vào hàm trên của con. Ai dè con chơi quả "tập kích" mọc luôn 2 răng dưói trước.Thật là oái ăm. Một kiểu mọc răng mang phong cách Tít !
Mọc được 2 răng ra, có lẽ con bớt đau nên đã chịu ăn.
..........
Lâu lắm rồi mẹ không viết cho con, tuần trước con ngã 1 trận làm bố mẹ sợ hết hồn suốt cả tuần lễ, nhìn con miệng sưng vều lên mà mẹ xót xa và càng hối hận . Mụ nâng mụ đỡ... may mà con không làm sao, từ đó, nhìn thấy cái rèm là mẹ sợ.
Hôm qua, con làm cả bố lẫn mẹ đều ngạc nhiên: bố hỏi lần lượt: bố đâu mẹ đâu, Tít đâu, chị Nghĩa đâu con đều trả lời dễ dàng. nhưng bất ngờ là khi hỏi Thu đâu thì con chỉ tay ngay vào mẹ. Hỏi Vũ đâu cũng chỉ tay ngay vào ngực mình.
Con lớn rồi đấy, thế mà mẹ không biết.
Thứ tư, 28/12/2005
Lần đầu tiên con được đi chơi tối Nô-en, con thích mê ngắm nhìn cây thông và các loại đèn trang trí,đợi lớn hơn mẹ sẽ đưa con vào tận bên trong nhà thờ xem nhé !
8/2/2006
Hai hôm nay, mẹ đi làm mà trong lòng thấp thỏm không yên. Chị giúp việc nghỉ rồi, phải tìm người gửi con , bà chưa quen con, con chưa quen bà, thế là... Buổi chiều thấy mẹ , con oà lên khóc . Cả đêm con ngủ mơ cứ cằn nhằn, rồi khóc nức lên. Cả bố lẫn mẹ đều xót xa, thương con quá. Chả dám trách bà trông trẻ, nhưng con chưa quen với nếp sinh hoạt mới, cả bà ngoại cả bố me lại cảm thấy như là bà không tận tâm chăm con lắm, không kiên trì lắm. Ngày đầu tiên con ngoan thế cơ mà... Lại phải tìm một người khác thôi
Buổi trưa về nhà, nhà vắng tanh không thấy con ào ra cửa đón mẹ bi bô chỉ trỏ.Cả bố lẫn mẹ đều cảm thấy trống trải. Rồi sẽ quen thôi con trai ạ.
Thôi, mẹ về với con đây.
10/2
mẹ đến cơ quan cả nửa tiếng rồi mà vẫn nghe tiếng khóc của con bên tai...
3/3/06
Bắt đầu từ tuần này (27/2) con đi học đã quen.Tuy sáng ra vẫn còn nhõng nhẽo nhưng khi đến nhà bà giữ trẻ thì theo bà luôn và con vẫy tay chào mẹ nữa.Dù rằng cái miệng cười vẫn méo xẹo thương ơi là thương.Dạo này bố bận, lại ốm nữa, nhà có khách nên cả tuần bố mẹ đều mệt mỏi. Con cũng ngạt mũi, đêm qua lại hơi hâm hấp sốt rồi. Mẹ lo lắng quá vì đang có dịch sốt siêu vi rút. Hy vọng ...
Cai s ữa l ần 1 Thứ 7, 8/4/2004
14/3/06
Từ rất lâu rồi, mẹ đã chuẩn bị tinh thần cho "sự kiện" này, đã nhắc nhỏm rất nhiều lần. Thực ra, cai sữa cho con đã là một chuyện khó, "cai nghiện" cho mẹ còn khó hơn nhiều. Mẹ "nghiện" cho con bú mà. Và thương con nữa, có món "khoái khẩu" là ti mẹ mà nỡ nào mẹ lại từ chối. Mẹ nhớ những lúc đi làm về, con nhao ra cửa, nhào ra bảo mẹ "bế, bế..." rối rít mừng rỡ...Rồi con thưởng thức món "bú tí" như thể trên đời không con thứ gì ngon hơn, hấp dẫn hơn..
Thế nhưng, cũng phải đến lúc mẹ cai sữa cho con, để con có thể tự lập hơn, con cũng đã 20 tháng tuổi rồi, đên lúc rồi.
Hôm qua, sau rất nhiều lần trì hoãn, mẹ quyết tâm.... Thế là buổi chiều đón con về, mẹ bảo con "ti mẹ ốm rồi, phải bôi thuốc", và mẹ lấy dầu gió bôi vào. Con không đòi bú tí nữa, thi thoảng mẹ chỉ cho xem thì đều lấy tay kéo áo mẹ xuống.
Cho đến tận trước khi ngủ, con vẫn rất ngoan không đòi. Bố thì cười trêu " A ha có một đứa bị lừa mà không biết..." lúc mẹ bế ru con ngủ, mãi con vẫn không ngủ được, cứ trằn trọc, rồi thấy con mặt méo xệch mếu máo, mẹ dỗ dành rồi bất chợt con oà lên khóc nức nở, rất tội nghiệp. Mẹ không đành lòng được, đành phải cho con bú vậy.
THẤT BẠI LẦN 1 RỒI
Thứ Tư, 6 tháng 12, 2006
Tít 25 tháng tuổi
Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2006
Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2006
Lần đầu tẩy giun
Lần đầu tẩy giun (eo ôi)
Nhân dịp bố mình đau bụng mẹ phải đi mua thuốc, mẹ mua luôn thuốc cho mình tẩy giun.Có 1 viên nhỏ hình con gấu rất xinh, nhưng vị chocolate thì mình chả thích đâu. Mẹ biết vậy nên mua cho mình viên hình quả núi rất thơm
Buổi tối, trước khi đi ngủ bà mang ra hỏi “Tít có ăn kẹo không?” Mình sướng quá, chưa bao giờ thấy 1 viên kẹo đẹp thế mà, thế là hăm hở ăn. Dưng mà kẹo rắn quá, cắn một lúc mà chả được mấy, mình bèn cho tất cả vào mồm nhai . Oái, sau rắn thế nhỉ, nhai mãi mà không được mình đành phải nhè ra.
Bà bèn mang đi nghiền nhỏ ra, bắt mình uống. Cha mẹ ơi, mình ghét nhất là uống thuốc bất kể thuốc có mùi gì vị gì, đắng chua mặn ngọt mình đều căm thù hết ráo. Mình vùng vẫy nhất định không chịu uống, nhưng bà đè ra bắt mình uống. Thế là ực phát . Đây là bà ngoại chứ nếu là mẹ mình thì còn lâu mình mới chịu
Để xem kết quả thế nào? Mẹ mình quên không hỏi cô bán thuốc là liệu có thấy “sản phẩm” trong “đầu ra” của mình không? Ôi khiếp quá, cái bụng mình căng tròn thế thì thể nào mà chả có…
Nhân dịp bố mình đau bụng mẹ phải đi mua thuốc, mẹ mua luôn thuốc cho mình tẩy giun.Có 1 viên nhỏ hình con gấu rất xinh, nhưng vị chocolate thì mình chả thích đâu. Mẹ biết vậy nên mua cho mình viên hình quả núi rất thơm
Buổi tối, trước khi đi ngủ bà mang ra hỏi “Tít có ăn kẹo không?” Mình sướng quá, chưa bao giờ thấy 1 viên kẹo đẹp thế mà, thế là hăm hở ăn. Dưng mà kẹo rắn quá, cắn một lúc mà chả được mấy, mình bèn cho tất cả vào mồm nhai . Oái, sau rắn thế nhỉ, nhai mãi mà không được mình đành phải nhè ra.
Bà bèn mang đi nghiền nhỏ ra, bắt mình uống. Cha mẹ ơi, mình ghét nhất là uống thuốc bất kể thuốc có mùi gì vị gì, đắng chua mặn ngọt mình đều căm thù hết ráo. Mình vùng vẫy nhất định không chịu uống, nhưng bà đè ra bắt mình uống. Thế là ực phát . Đây là bà ngoại chứ nếu là mẹ mình thì còn lâu mình mới chịu
Để xem kết quả thế nào? Mẹ mình quên không hỏi cô bán thuốc là liệu có thấy “sản phẩm” trong “đầu ra” của mình không? Ôi khiếp quá, cái bụng mình căng tròn thế thì thể nào mà chả có…
Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2006
Sinh nhật lần thứ 2
Sinh nhật lần thứ 2 của của mình, mẹ bảo như vậy, chứ mình đâu có biết
sinh nhật là gì. Thế là từ mấy hôm trước 2 mẹ con mình nhắc luôn miệng:
sắp đến sinh nhật Tít rồi, Tít 2 tuổi, dì Huế mua bánh ga tô, 2 ngọn
nến.... Sáng hôm ấy, mình dậy khá sớm, và rất cao hứng hát " vợ anh chưa
có mẹ già chưa khâu...." và " một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư..." Có vậy
thôi mà mẹ mình cứ buồn cười mãi..
Sinh nhật của mình luôn luôn vào thời điểm nóng nhất của mùa hạ, bố mình huy động tất cả các quạt mà vẫn nóng ơi là nóng. Bánh ga tô đẹp thật, nhưng không phải là hai ngọn nến mà là 1 ngọn nến hình số 2 đẹp ơi là đẹp...Lúc khách chưa đến, bố mình mang ra chụp ảnh. Cái bánh gì mà đẹp thế nhỉ? Mình không nhớ rõ lắm nhưng hình như nó không giống với cái bánh ga tô năm ngoái của mình mình xông ngay vào đòi cầm thử xem, bố nhất quyết không cho. Thế là mình gào toáng lên " Tít ăn bánh ga tô cơ !" Mẹ mình vội vã bế ngay mình ra ngoài đường, mình mải ngắm trăng ngắm sao thế là quên luôn mất cái vụ ấy.
Dù sao mình cũng được cắt bánh và thay cho thổi nến thì mình dùng dao đập bộp 1 phát tắt luôn. Mỗi tội hình như đó là bánh của con gái thì hợp hơn đấy.Thú thực là mình chẳng hứng thú gì với các món ngọt ngọt đó nên mình làm 2 gói bim bim là xong, không cần quan tâm đến mọi người thích thú thưởng thức rồi tấm tắc khen bánh đẹp bánh ngon.
Sinh nhật lần thứ 3 của mình sẽ ra sao nhỉ?
Sinh nhật của mình luôn luôn vào thời điểm nóng nhất của mùa hạ, bố mình huy động tất cả các quạt mà vẫn nóng ơi là nóng. Bánh ga tô đẹp thật, nhưng không phải là hai ngọn nến mà là 1 ngọn nến hình số 2 đẹp ơi là đẹp...Lúc khách chưa đến, bố mình mang ra chụp ảnh. Cái bánh gì mà đẹp thế nhỉ? Mình không nhớ rõ lắm nhưng hình như nó không giống với cái bánh ga tô năm ngoái của mình mình xông ngay vào đòi cầm thử xem, bố nhất quyết không cho. Thế là mình gào toáng lên " Tít ăn bánh ga tô cơ !" Mẹ mình vội vã bế ngay mình ra ngoài đường, mình mải ngắm trăng ngắm sao thế là quên luôn mất cái vụ ấy.
Dù sao mình cũng được cắt bánh và thay cho thổi nến thì mình dùng dao đập bộp 1 phát tắt luôn. Mỗi tội hình như đó là bánh của con gái thì hợp hơn đấy.Thú thực là mình chẳng hứng thú gì với các món ngọt ngọt đó nên mình làm 2 gói bim bim là xong, không cần quan tâm đến mọi người thích thú thưởng thức rồi tấm tắc khen bánh đẹp bánh ngon.
Sinh nhật lần thứ 3 của mình sẽ ra sao nhỉ?
Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2006
Tít xem tivi
(5/2006)
Tớ tên là Tít, mà toàn bị gọi là Tít móm. Khổ thân mình, mình có móm gì đâu, được 12 cái răng rồi đấy chứ . Bây giờ, tớ đã biết nói được khá nhiều rồi, có điều nhiều khi tớ nói mà bố mẹ tớ chẳng hiểu gì cả, làm tớ nổi xung lên. Tính tớ thì nóng giống bố tớ mà …
Mẹ mua cho tớ 2 băng ca nhạc “Cả nhà thương nhau” và “Bà còng đi chợ”, tớ thích lắm, nghe đi nghe lại suốt ngày, các cậu biết không, tớ thuộc hết cả các bài hát trong hai đĩa ấy rồi nhé, và thêm 1 số bài ngắn mẹ và bà ngoai hay hát nữa, có điều tớ không thèm hát mà chỉ nhắc từng từ khi bà và mẹ …"quên” thôi....
Bố tui thì thích xem phim rồi nghe thời sự. Thật là buồn cười, chương trình Thời sự chán ngắt, phim thì dài loằng ngoằng, mình thì chỉ thích dự báo thời tiết, xem quảng cáo và các chương trình gameshow thôi. Tớ phải cương quyết dùng biện pháp mạnh là gào thật to lên và giả vờ khóc, có vậy thì mới dành được cái tivi của bố chứ. Chỉ cần nhìn qua là tớ có thể nói ngay đây là chương trình gì, “Chiếc nón kì diệu có anh Long Vũ, Hãy chọn giá đúng của anh Lưu Minh Vũ, Ai là triệu phú của Lại Văn Sâm, Hành trình văn hóa, Trò chơi âm nhạc… (mà sao đài truyền hình lắm người tên là Vũ giống mình thế nhỉ? Cái anh Long Vũ lại còn có cả bộ râu quai nón giống mình trong tương lai mới ghê chứ!)
C ác chương trình này tớ thuộc làu, thế mà nhiều khi nói mà bố mẹ tớ cứ ngẩn ngơ chưa hiểu, phải xem một lúc rồi mới hiểu ra. Hôm ấy, tớ bảo bà ngoại “bản…bản….” bà cứ tưởng tớ đòi ăn bánh mới bảo “đi tè rồi vào ăn bánh nhé”, bực ghê cơ phải đợi một lúc sau bà mới hiểu là tớ đang muốn nói “Đây là chương trình tam sao thất bản”.. R ồi quảng cáo ti vi Sam Sung, bột giặt Ô mô, sữa Cô gái Hà Lan sẵn sàng 1 sức sống, Chewinggum Coolair thơm mũi mát họng sảng khoái dài lâu….. S Phone nghe là thấy, chỉ cần dạo đầu là tớ đã biết quảng cáo gì rồi, thế mà tớ nói còn chẳng ai hiểu. Người lớn chán thật
Tớ tên là Tít, mà toàn bị gọi là Tít móm. Khổ thân mình, mình có móm gì đâu, được 12 cái răng rồi đấy chứ . Bây giờ, tớ đã biết nói được khá nhiều rồi, có điều nhiều khi tớ nói mà bố mẹ tớ chẳng hiểu gì cả, làm tớ nổi xung lên. Tính tớ thì nóng giống bố tớ mà …
Mẹ mua cho tớ 2 băng ca nhạc “Cả nhà thương nhau” và “Bà còng đi chợ”, tớ thích lắm, nghe đi nghe lại suốt ngày, các cậu biết không, tớ thuộc hết cả các bài hát trong hai đĩa ấy rồi nhé, và thêm 1 số bài ngắn mẹ và bà ngoai hay hát nữa, có điều tớ không thèm hát mà chỉ nhắc từng từ khi bà và mẹ …"quên” thôi....
Bố tui thì thích xem phim rồi nghe thời sự. Thật là buồn cười, chương trình Thời sự chán ngắt, phim thì dài loằng ngoằng, mình thì chỉ thích dự báo thời tiết, xem quảng cáo và các chương trình gameshow thôi. Tớ phải cương quyết dùng biện pháp mạnh là gào thật to lên và giả vờ khóc, có vậy thì mới dành được cái tivi của bố chứ. Chỉ cần nhìn qua là tớ có thể nói ngay đây là chương trình gì, “Chiếc nón kì diệu có anh Long Vũ, Hãy chọn giá đúng của anh Lưu Minh Vũ, Ai là triệu phú của Lại Văn Sâm, Hành trình văn hóa, Trò chơi âm nhạc… (mà sao đài truyền hình lắm người tên là Vũ giống mình thế nhỉ? Cái anh Long Vũ lại còn có cả bộ râu quai nón giống mình trong tương lai mới ghê chứ!)
C ác chương trình này tớ thuộc làu, thế mà nhiều khi nói mà bố mẹ tớ cứ ngẩn ngơ chưa hiểu, phải xem một lúc rồi mới hiểu ra. Hôm ấy, tớ bảo bà ngoại “bản…bản….” bà cứ tưởng tớ đòi ăn bánh mới bảo “đi tè rồi vào ăn bánh nhé”, bực ghê cơ phải đợi một lúc sau bà mới hiểu là tớ đang muốn nói “Đây là chương trình tam sao thất bản”.. R ồi quảng cáo ti vi Sam Sung, bột giặt Ô mô, sữa Cô gái Hà Lan sẵn sàng 1 sức sống, Chewinggum Coolair thơm mũi mát họng sảng khoái dài lâu….. S Phone nghe là thấy, chỉ cần dạo đầu là tớ đã biết quảng cáo gì rồi, thế mà tớ nói còn chẳng ai hiểu. Người lớn chán thật
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)