Thứ Ba, 5 tháng 8, 2008

Đợi con 8 phút

Photobucket

Đây là chuyện anh Tít học toán.
Anh ý biết đếm trôi chảy từ lâu rồi.Mẹ đang dạy anh ý khái niệm về phép cộng. Bài học của anh ý là như thế này:

Tít có 2 quả dưa hấu - anh ý giơ hai ngón tay ra ( nguyên văn là quả quýt nhưng anh ý đòi sửa lại là quả dưa hấu vì thích ăn dưa hấu), em Mít có 3 quả dưa hấu - lại giơ thêm 3 ngón tay nữa. Hỏi cả hai anh em có mấy quả dưa hấu?

Hoặc là : em Mít hàm dưới có 2 cái răng, hàm trên có 2 cái nữa.Hỏi em Mít có tất cả bao nhiêu cái răng?
...
Những bài toán như thế anh ý giải ngon ơ, tất nhiên là anh ý chỉ cộng trừ trong phạm vi 4 được thôi, hơn nữa là anh ý phải xòe tay ra đếm.

Anh ý rất hứng thú với trang đầu của quyển danh bạ điện thoại, có thể tự đọc và giải thích các số điện thoại cần thiết: 113 là gọi cho chú công an này, 114 là bảo ở đây có cháy, 115 là gọi bác sỹ ...

Anh ta có thể đọc số xe của bố, của mẹ, nhớ và đọc được số điện thoại của bố.

Bài học hứng thú đến nỗi, anh ý đang ở trong phòng, trên giường chuẩn bị đi ngủ, mẹ nhắc đi vệ sinh, anh ý tụt từ trên giường xuống đất rồi còn quay lại luyến tiếc, Mẹ đợi con 8 phút nhé !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét