Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2008
Chai...
Xin nói ngay đây không phải là chai rượu, cũng không phải chai sữa mà là chai ... của anh Tít. Nó vốn là một chai nước khoáng, sau khi dùng xong được mẹ trưng dụng làm đồ nghề cho anh Tít. Chả là bây giờ 3,5 tuổi rồi nhưng anh ý vẫn có thói tè đêm. Tránh cái cảnh đêm đêm thức dậy vác anh ý vào toa-let suy tè, mẹ có sáng kiến là vứt cái vỏ chai cuối giường, đêm thấy anh chàng ngọ nguậy trở mình trằn trọc là mẹ vùng dậy, mở nút và cứ thế là xè xè... được khoảng lưng chai.
Điều đáng nói là tớ rất thích nghịch cái chai í. Chả hiểu tại sao. Mẹ tưởng tớ thích các thể loại vỏ chai nước khoáng bèn lấy 1 cái khác mà mẹ bảo là sạch hơn để cho tớ chơi. Mà chẳng hiểu sao tớ lại không có cảm tình với cái ấy mới bực chứ. Thế là tớ dửng dưng. Mẹ không hiểu được rằng sở thích của tớ đối những vỏ chai khác nhau sẽ khác nhau à?
Vậy là tớ cứ việc thể hiện sở thích của tớ,ngồi trên giường, tớ mà nhìn thấy nó là sẽ nhào ngay đến. Lúc đó thì có giời mới giành đước nó khỏi tay tớ. Có hôm mẹ bế tớ ngồi trên giường, thấy tớ cứ nhoài bằng được xuống sàn, mẹ nhìn lại mới phát hiện cái chai ( trong vẫn đựng sản phẩm của anh Tít) ở chân giường
Tớ vốn có thói thức đêm, thi thoảng thôi chứ thường xuyên thì mẹ mệt lắm. Có hôm tớ thức dậy, ngồi chồm hổm trên giường, mẹ quờ tay vơ mấy thứ đồ chơi cho tớ rồi lại liu riu ngủ tiếp. Một lát, mẹ mở mắt, cuống cuồng vì không thấy tớ đâu. Hóa ra tớ trườn qua người anh Tít, bò sang vớ lấy cái chai. Trong cái chai đó lại có một ít sản phẩm rồi, thế mới thú chứ.....
Có nhiều chuyện để kể chung quanh cái chai này, nhưng chuyện đáng kể nhất và làm tớ chưng hửng nhất là hôm nay mẹ vứt nó đi rồi.
( rớt rãi thề lề, eo ơi !!! )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét