Mấy hôm nay, chiều chiều mẹ tắm rửa cho xong là ông nội thể nào cũng dắt mình đi chơi, lúc về y như rằng sẽ có một gói bim bim to đùng.
Cái này thì tớ khoái lắm, nhưng mẹ chẳng thích tí nào. Mẹ bảo ̀ làm hết 1 gói bim bim to đùng và thêm một cốc nước nữa là chàng ta lửng dạ, tối còn ăn uống gì nữa.
Thế là mẹ nháy mắt với chị Mơ,mẹ bắt đầu : “Anh Tít cho mẹ xin một miếng nào”.
Rồi,đơn giản, nhét một miếng vào miệng mẹ luôn.
“ Em Mít nhìn anh Tít cho chị Mơ kìa, anh Tít ngoan lắm”
ok chuyện nhỏ, mình vốn có tiếng là thảo, ai xin gì là cho ngay mà…
“Anh Tít cho mẹ nhiều hơn xem nào…”
Này, cho mẹ một nắm này, cả chị Mơ nữa…
Cứ thế chẳng cần ai giục, mình quên cả ăn hăng hái thò tay vào lấy từng nắm ra cho mẹ này, cho chị Mơ này, em Mít thấy anh có ngoan không
“ Em Mít nhìn anh Tít cho chị Mơ kìa, anh Tít ngoan lắm”
ok chuyện nhỏ, mình vốn có tiếng là thảo, ai xin gì là cho ngay mà…
“Anh Tít cho mẹ nhiều hơn xem nào…”
Này, cho mẹ một nắm này, cả chị Mơ nữa…
Cứ thế chẳng cần ai giục, mình quên cả ăn hăng hái thò tay vào lấy từng nắm ra cho mẹ này, cho chị Mơ này, em Mít thấy anh có ngoan không
Một nắm to này cho mẹ, chị Mơ chờ nhé… Đột nhiên, mình sững lại.Ồ, sao thế nhỉ, gói bim bim to lắm , mình đã ăn được mấy miếng đâu, sao mà…
Mình nhìn mẹ. Mình đắn đo. Rồi mình thò tay bốc lại hết cả chỗ vừa cho mẹ xong bỏ trả lại túi. Mình bần thần... Sao thế nhỉ? Sao thế nhỉ?
Mình nhìn mẹ, thấy mẹ có vẻ khoái chí, nhưng mẹ không cười, mẹ làm ngơ ngó đi chỗ khác...
Thế là mình òa khóc…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét